Những ngày qua tôi và chồng sống trong không khí cực kỳ căng thẳng. Những khó khăn trong mùa dịch, sự kìm kẹp tù túng trong nhà đã khiến chúng tôi nảy sinh rất nhiều bất đồng, mâu thuẫn. Nhưng có lẽ căng thẳng bị đẩy lên cao nhất chính là việc tiêm vắc-xin.
Là một người có chút kiến thức y khoa, tôi hiểu rằng, vắc-xin chính là tấm khiên tốt nhất bảo vệ cơ thể của mình và của cộng đồng trong mùa dịch này. Tôi chấp hành việc đi tiêm đầy đủ và mong dịch bệnh sẽ sớm qua đi để cuộc sống sớm trở về bình thường. Vậy nhưng câu chuyện đó lại trái ngược ở nhà chồng tôi.
Sống cùng với bố mẹ chồng, chồng tôi dù lớn nhưng vẫn còn như 1 đứa trẻ, khi lúc nào cũng phụ thuộc vào bố mẹ. Mẹ chồng có lối suy nghĩ còn cổ hủ. Sau những thông tin về 1-2 ca tử vong do tiêm vắc-xin Covid-19 ở Việt Nam, bà luôn mồm nói với chồng tôi rằng đừng tiêm vắc-xin vì sẽ chết đấy.
Dù tôi có thuyết phục anh rằng, vắc-xin là sự tiến bộ của nhân loại. WHO phải kiểm duyệt rất kĩ lưỡng mới đưa vào tiêm. Thế giới phát minh ra vắc-xin để cứu sống con người, chứ không phải tiêm vào để chết. Tôi cũng cho anh thấy những hình ảnh về sự khốc liệt của Covid-19, sự sống và cái chết trong đại dịch là mong manh như thế nào trước sức mạnh của virus.
Tuy nhiên, dù tôi nói thế nào thì sức ảnh hưởng của mẹ chồng vẫn còn quá lớn. Anh cương quyết không tiêm vắc-xin Covid-19. Anh còn nói nếu không chịu được thì tôi đi chỗ khác mà sống. Cũng từ việc này, chúng tôi cãi nhau sang những chuyện khác. Không khí gia đình ngột ngạt đến khó thở. Tôi cảm thấy quá mệt mỏi khi phải sống với 1 người đàn ông bảo thủ, cổ hủ như vậy. Tôi phải làm sao? Tôi có nên li hôn với chồng không?